29 tháng 9, 2010

Tản mạn chiều buồn

     Tình bạn, tình yêu.. đôi khi nó khiến người ta có thể làm được những gì mà người ta không làm được, nó có thể đưa bạn đến thiên đường trên mặt đất nhưng cũng đẩy bạn xuống tận cùng nỗi đau…
      Vẫn biết thế…   Ấy vậy mà người ta không tránh những nỗi buồn mà người ta có thể tránh, vẫn buồn cái mà người ta có thể không phải buồn…
Cuộc sống…còn quá dài cho chúng ta giận hờn nhau?
Một năm có bao nhiêu ngày cho chúng ta bên nhau?
Quá ngắn và quá ít đúng không?  Vậy tại sao không dành cho nhau những gì tốt đẹp nhất, sao không cho nhau những giây phút hạnh phúc nhất, sao không đến với nhau lúc cần thiết nhất, không an ủi nhau những luc buồn nhất?
   Lúc còn trẻ, sống cuộc sống không có nghĩa, không làm những việc mình muốn làm, đến khi già rồi thì muốn có nghĩa cung không kịp, muốn làm cũng không có cơ hội thể làm, cuộc sống lại tràn đầy sự “biết thế” và “hối tiếc''

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét