Dòng tin nhắn ngắn ngủi mà cổ mình ngẹn lại, nước mắt bỗng trào ra. Nhớ mẹ lắm mẹ ạ nhưng không dám gọi điện vì con sẽ không kìm được nước mắt chúc tết mẹ, như thế mẹ sẽ buồn. Năm nào cũng vậy, ngày cuối cùng của năm cũ con cũng phải lên mẹ, dù ban ngày đã có mặt nhưng tối đến con phải lên lần nữa để nhìn thấy mẹ yêu rồi mới về. Năm nay con lại không lên được, con biết trước lúc giao thừa mẹ sẽ lại tất bật chuẩn bị để thắp hương để cúng ông bà tổ tiên, con cũng biết giờ này mẹ đang tủi thân lắm và chắc chắn mẹ lại khóc. Các con mẹ đã lấy chồng rồi, đêm giao thừa tụi nó quây quần bên gia đình, chỉ còn mẹ một mình... "Mẹ, giá như bây giờ bọn con ở bên mẹ, chắc mẹ sẽ vui hơn mẹ nhỉ"
"Ôi nhớ xuân nào thủa trời yên vui, nghe pháo giao thừa rộn vang nơi nơi, bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng, trông bánh trưng chờ trời sáng, đỏ hây hây những đôi má đào" Vô tình bài hát được mở trên máy tính làm lòng con xao động, đây là bài hát ngày xưa bố vẫn thường hát cho mẹ con mình nghe, nay bố không còn, không ai hát cho mẹ nghe, con sẽ gửi mẹ bài hát này mẹ nhé. Năm mới đến rồi, mẹ hãy vui nhé mẹ của con./.